[Chu Tô] Cuộc chạm trán của các ảnh đế / Chương 6: Chưa hết giận sao?
[Chu Tô] Cuộc chạm trán của các ảnh đế
  • Tô Tân Hạo càng hỏi càng hăng, ánh mắt tò mò không chút giấu diếm nói ra thắc mắc trong lòng.
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Anh có từng hẹn hò với ai chưa?
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Có, với em.
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Có từng thân mật với ai chưa?
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Ngoài công việc, chỉ chủ động thân mật với em.
  • Tô Tân Hạo hơi bĩu môi.
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Hồi nhỏ không tính.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Sao lại không thể tính?
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Ý của em là, sau khi chúng ta...chia tay ấy.
  • Tô Tân Hạo có hơi ấp úng nhắc lại chuyện cũ, tuy rằng đã qua rất lâu rồi, nhưng mà vẫn không thể nhắc tới một cách tự nhiên được. Dù sao, đây cũng là mối tình đầu của cậu.
  • Ánh mắt của Chu Chí Hâm có hơi trầm lại.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Được, vậy thì không tính, nhưng bây giờ thì tính nhé?
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Bây giờ?
  • Chưa để Tô Tân Hạo kịp thời nhận thức ý đồ của mình, Chu Chí Hâm đã nhướng người lên và tiến lại gần cậu. Tay cũng nhanh nhẹn vòng ra sau cổ kéo cậu gần lại với mình. Hai mắt dần nhắm lại như chuẩn bị cho một nụ hôn thật dài. Hai chóp mũi gần nhau trong gang tấc. Hơi thở thơm mùi rượu vang đắt tiền quanh quẩn trong hơi thở của đối phương.
  • Tô Tân Hạo luống cuống nhìn khoảng cách giữa hai người càng ngày càng thu hẹp. Tuy rằng đây không phải lần đầu hai người họ hôn mơi, nhưng đã qua rất nhiều năm rồi, cậu còn chưa có hết giận hắn đâu. Ngay lúc mà tưởng chừng như hai đôi môi đã chạm nhau thì lập tức chạm phải một vật thể nhẵn nhụi mát lạnh....
  • Thì ra, trong lúc hoảng hốt, Tô Tân Hạo đã quơ phải một quả táo được đặt trong đĩa trang trí trên đầu giường. Cậu ngay lập tức tỉnh táo chắn ngay trước miệng Chu Chí Hâm.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    ...
  • Chu Chí Hâm hiển nhiên không hài lòng nhìn khoảng cách giữa môi mình và người kia chỉ cách nhau một quả táo, nhất thời câm lặng. Hắn thề sẽ bắt đầu ghét táo từ ngày hôm nay.
  • Chu ảnh đế lâu nay không bị ai từ chối đang cảm thấy khủng hoảng tinh thần. Chỉ trong một lúc bị từ chối hai lần. Không cho ngủ nhờ, không cho hôn hôn. Một ngày hôm nay của hắn thảm quá đi mất.
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Anh chưa say có phải không?
  • Chu Chí Hâm bị người ta phát hiện chột dạ vội cầm quả táo lên ăn, mặt cũng quay đi chỗ khác không đối diện với cậu.
  • Tô Tân Hạo cũng không biết mình phải phản ứng thế nào với tình huống này. Nếu như lúc nãy cậu không nhanh trí, người nọ sẽ hôn thật hay đột nhiên buông ra đây? Cái này rất khó đoán. Liệu có phải người nọ định trêu đùa cậu không?
  • Lại phải nói kỹ năng diễn xuất của Chu ảnh đế không thể không khen ngợi. Hại cậu xém chút mất một nụ hôn mà cũng không biết mình bị lừa.
  • Chu ảnh đế lúc này quay mặt lại định làm hòa với Tô Tân Hạo nào ngờ thấy cậu đang cau có nhìn mình. Dường như mình trong mắt người ta rất khó ưa. Lại thêm bi đát....
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Tô Tân Hạo
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    ...
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Bé cưng à~~
  • Tô Tân Hạo hơi bất ngờ, không tránh khỏi có chút rung động. Lúc này, vừa mới quay sang, định rằng sẽ chăm chú lắng nghe, bởi vì giọng điệu của hắn giống như chuẩn bị nhận lỗi. Thế nhưng cậu vẫn là đoán sai rồi.
  • Chu Chí Hâm khóe môi cong cong đầy ẩn ý mở giọng vô sỉ.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Nếu em giận thì có thể xích lại đây....
  • Hắn cố ý dừng một chút mới nói tiếp.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Tôi có thể trở thành tấm gối em mềm mại, cho em ngủ trọn một giấc.
  • Nếu Tô Tân Hạo thật sự chiếm tiện nghi của mình, hắn sợ bản thân sẽ nhịn không được mà đem chuyện này đi khoe khoang từ con người cho đến động vật, ai cũng không bỏ sót.
  • Đương nhiên Tô Tân Hạo không làm vậy. Cậu chiếm tiện nghi của Chu Chí Hâm, nghe qua có vẻ như cậu là người được lời. Nhưng sự thật là ai lời to thì trong lòng người đó tự rõ.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Thử đi mà~
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Không.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Thật sự không muốn thử sao?
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    Tại sao tôi phải thử cơ?
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    Bởi vì, chiếc gối này là để dành duy nhất cho em.
  • Vừa nói, hắn vừa nháy mắt với cậu một cái, còn như có như không cởi xuống hai chiếc cúc áo.
  • Tô Tân Hạo cười không đáp. Đột nhiên trong lòng lại dấy lên suy nghĩ, liệu Chu Chí Hâm có nói mấy lời như vậy với người khác? Bọn họ sẽ phản ứng thế nào? Lập tức đồng ý nhào vào lòng sao?
  • Tô Tân Hạo nhíu mày nhìn Chu Chí Hâm, có chút không vừa lòng. Là cảm giác ghen tuông vốn không nên có lại bất ngờ dâng trào mãnh liệt.
  • Chu Chí Hâm bị ánh mắt của Tô Tân Hạo làm cho cả người nóng rực, nhìn cậu lúc này giống như thật sự muốn lao đến ăn sạch hắn. Yết hầu Chu ảnh đế khẽ rục rịch, ngoài mặt lại trông vẫn vô tư thong thả. Bộ dáng kiên nhẫn chờ đợi, đợi người trước mặt tới cướp sắc.
  • Thế nhưng lại không đợi được. Tô Tân Hạo hai má phớt hồng đột ngột đứng dậy, chỉ nói với hắn một câu chúc ngủ ngon rồi liền quay người rời đi.
  • Chu Chí Hâm nhìn bộ dáng bối rối của cậu không khỏi buồn cười. Hình như dọa người ta chạy mất rồi.
  • ------------
  • Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua khe hở bức màn, rọi vào gian phòng. Tô Tân Hạo tỉnh dậy, đầu óc vì hôm qua có uống chút rượu mà vừa đau vừa choáng váng, cậu cứ nghĩ mình đang ở nhà nên một tay theo thói quen vươn tới đầu giường tìm bộ điều khiển từ xa.
  • Kết quả nửa đường lại đụng phải một thứ gì đó mềm mại, hình như là tóc. Tô Tân Hạo bỗng trở nên thanh tỉnh, bật mạnh ngồi dậy.
  • Cậu hoảng sợ khi nằm kế bên là một thân thể ấm áp, cậu vội vàng kéo tấm chăn lên, trừng mắt nhìn người bên cạnh.
  • Hắn nằm im trên giường, bởi vì tấm chăn bị Tô Tân Hạo cướp đi nên từ đầu tới chân đều là một mảnh da thịt trần trụi. Cơ thể hắn săn chắc lại trơn bóng.
  • Tô Tân Hạo nhất thời ngây ngẩn cả người, ngơ ngác ngồi ôm chăn tại đầu giường.
  • Cảm giác trên người mát mát, Chu Chí Hâm tỉnh dậy, hắn không cử động thân thể, chỉ hơi nghiêng đầu một chút xoay mặt nằm gối lên cánh tay mình, trong cơn ngáy ngủ mơ màng khẽ ư a một tiếng.
  • Thanh âm khàn khàn gợi cảm, hơn nữa trước mắt còn một màn hoạt sắc sinh hương…
  • Cậu không khỏi nuốt nước bọt.
14
Chương 6: Chưa hết giận sao?